Giấc mơ Thu Hà Nội
Hồ Gươm xanh hay ánh mắt em xanh
Hà Nội những ngày này thoắt mưa thoắt nắng không hề báo trước. Bạn lãng mạn thì bảo trời đang yêu nên mới đỏng đảnh, thất thường đến thế. Lại có người mỉm cười không nói. Ừ thì đâu phải chỉ mình họ mới biết thông tin về cơn bão mà báo đài đã đưa tin rầm rộ từ mấy ngày trước đó. Nhưng có hề gì nếu bạn nhất định muốn giải thích một hiện tượng tự nhiên bằng trí tưởng tượng bay bổng, bằng tâm hồn đầy mơ mộng của mình? Cũng có thể bởi trời đã chuyển mùa. Không còn sự nóng bức, oi nồng của những ngày hè rực lửa. Mưa thu dịu mát, thanh sạch mang theo bao gay gắt của chói chang mùa hạ, của bụi bặm phố phường để lòng người thêm xốn xang bởi những cảm xúc rất lạ trong tiết trời giao mùa. Nắng thu chưa kịp lên nên ấn tượng về mùa thu phương Bắc của bạn mới dừng lại ở những cơn mưa mùa thu. Không ồn ào, xối xả như mưa mùa hạ, cũng chẳng phải là lất phất mưa phùn, mưa bụi như mùa xuân. Mưa mùa thu đến bất chợt rồi đi cũng rất nhanh. Chẳng thế mà chiếc áo mưa mang theo trong chuyến pic-nic cuối tuần đã trở thành thừa thãi. Hoa cúc vàng cũng chưa kịp nở rộ, “lá vàng xào xạc rơi” dưới chân người cũng mới chỉ là trong… tưởng tượng, giống như xem bức họa Mùa thu vàng của Lê-vin-tan mà mơ về một mùa thu Hà Nội trọn vẹn. Vội vàng góp nhặt những món quà vẫn được coi là đặc sản của phương Bắc gồm bánh cốm Hàng Than, ô mai Hàng Đường, sấu chua và nhãn ngọt… để kịp chuyến tàu trở lại phương Nam. Biết rằng lại một lần nữa dang dở mùa thu Hà Nội, mùa của cốm làng Vòng, của “quả thị thơm cô Tấm rất hiền”, của nồng nàn hoa sữa, của lấm tấm lộc vừng nở bên Hồ Gươm… Thầm hẹn với Hà Nội một ngày không xa sẽ quay trở lại, dù rằng có thể không phải giữa “xanh xanh thắm bầu trời thu Hà Nội/ Hồ Gươm xanh hay mắt em xanh”…
Lam Nhi (Đại đoàn kết