Bỗng một hôm ngơ ngác nẻo về
Sắc đỏ phương Nam làm em nhớ chùm hoa gạo !
Nghiêng xuống dòng sông phải mùa hè khoe áo
Hay Hà Nội còn thao thức những niềm riêng ?
Nụ cười đôn hậu cứ ngời lên
Dẫu cuộc sống vẫn còn nhiều gian khó
Đồng hành với những mảnh đời bé nhỏ
Hoa cứ tươi và trái cứ sai mùa .
Hà Nội làm em nhớ những ngày mưa
Chiếc thuyền giấy trôi về đâu, ký ức ?
Đôi lúc nghe lòng mình rưng rưng, muốn khóc.
Giận một người sao chẳng mãi trẻ con ?
Trái sấu nằm chót vót chon von
Chưa hái được đã chua chua đầu lưỡi ...
Nhớ Hà Nội em suốt ngày dong ruổi
Khắp Sài Gòn tìm xem có cây sấu nào, chỉ gặp những hàng me .
Tất cả rồi sẽ thành rêu phong cổ tích ?
Không đâu ! Như nhịp cầu Thê Húc năm tháng vẫn nguyên màu
Như Tháp Rùa đêm soi bóng xuống dòng sâu ...
Sẽ bừng sáng lên trong trái tim Hà Nội .