Vẫn là đường cũ lối quen
Nụ hoa cọng cỏ thơm miền chiều hoang
Vương vương mấy sợi rơm vàng
Ngu ngơ chút khói mênh mang đất trời .
Vẫn là mấy cánh diều trôi
Một bầy con nít tụm ngồi chuyền que
Đồng không lộng bóng ai về
Chênh vênh ba nhịp cầu tre thuở nào .
Vẫn đàn cò bám sừng trâu
Thằng mục đồng nhỏ thổi vào hoàng hôn
Chút âm dìu dặt ru hồn
Mỏng ra gió, dày thành sương giăng mờ.
Ngày đi mọi thứ ngỡ xưa
Hôm về mùa vẫn là mùa như in
Đổi thay chăng chỉ riêng mình
Khi chân nhón bước qua đình xanh rêu .
Huỳnh Thanh Nhã
Khi Chỉ Có Một Mình
Con đi - một bóng giữa đời
Bước cao bước thấp quê người xứ xa
Chạnh lòng nhớ tháng năm qua
Nỗi niềm ký ức quê nhà rưng rưng.
Ngày xưa mỗi bận đến trường
Trời mưa lối ướt con đường chông chênh
Sợ bùn đất vấy lấm lem
Ba khum khum cõng con trên lưng mình.
Ngày xưa tuổi dại bướm chim
Con hay lũn cũn đi tìm trò chơi
Vấp châm ngã rướm chút thôi
Là ba cuống quýt lấy lời xoa đau ...
Giờ đây giữa chốn ồn ào
Mình con bước thấp bước cao nẻo dài
Gót son lem lấm nhạt phai ...
Ngọc Tuyền