ĐÊM
bùi kim thông
tưởng tượng lại trỗi dậy nữa rồi em ơi
khi bao nhiêu nỗi sầu đọng lại thành mắt bão
đêm dạo này hay nổi bão trong tôi
tôi chẳng biết em đang lắng nghe đêm
nên đã lỡ hát những vần lạc điệu
nếu em thấy tôi có vô duyên
xin em cũng đừng cười hiền lành như thế
lòng tôi sẽ lại buốt lên cho coi
mỗi lần thấy em cười e ấp…
nhưng xin em cũng đừng vồ vập
biết đâu trong tôi đêm lại nổi cơn giông
chim ơi chim hãy hót lên đi chim
để ta thấy mình không còn lạc điệu
và dế ơi cho ta nghe những lời huyền diệu
khi sương dần rơi ướt đẫm ánh trăng
bên kia hồ là vườn, bên kia vườn là phố
trên mái phố những chú sẻ non đang say sưa ngủ
riêng em đôi lúc tôi chẳng biết bên kia em là gì
thôi đừng có lơ đễnh nghĩ suy
kẻo em lại vờ quay gót
những lúc ấy hồ cứ phải xôn xao
tôi vật lộn với những ý nghĩ cứ ngỡ thanh tao
để cuối cùng cũng chẳng nghĩ được gì
chỉ những hư vô…
chiều hôm nay tôi thấy con cá rô
bơi lượn cùng những con cá khác
tao biết mày là vua nhút nhát
sao mày ăn những bông súng của tao?
khi đã đếm hết những vì sao
tôi cúi người áp tai mình xuống đất
để được nghe những tiếng lá rơi
và lúc tôi nằm hẳn xuống thảnh thơi
chợt nghe nỗi buồn là có thật
chẳng hề gì vì đã có em tôi
ơi em thật gần ơi em xa xôi
đừng để ý đến những lời ngây dại
tôi xin giữ cọng cỏ còn sót lại
chỉ để tặng em thôi
khi bao nhiêu nỗi sầu đọng lại thành mắt bão
đêm dạo này hay nổi bão trong tôi
tôi chẳng biết em đang lắng nghe đêm
nên đã lỡ hát những vần lạc điệu
nếu em thấy tôi có vô duyên
xin em cũng đừng cười hiền lành như thế
lòng tôi sẽ lại buốt lên cho coi
mỗi lần thấy em cười e ấp…
nhưng xin em cũng đừng vồ vập
biết đâu trong tôi đêm lại nổi cơn giông
chim ơi chim hãy hót lên đi chim
để ta thấy mình không còn lạc điệu
và dế ơi cho ta nghe những lời huyền diệu
khi sương dần rơi ướt đẫm ánh trăng
bên kia hồ là vườn, bên kia vườn là phố
trên mái phố những chú sẻ non đang say sưa ngủ
riêng em đôi lúc tôi chẳng biết bên kia em là gì
thôi đừng có lơ đễnh nghĩ suy
kẻo em lại vờ quay gót
những lúc ấy hồ cứ phải xôn xao
tôi vật lộn với những ý nghĩ cứ ngỡ thanh tao
để cuối cùng cũng chẳng nghĩ được gì
chỉ những hư vô…
chiều hôm nay tôi thấy con cá rô
bơi lượn cùng những con cá khác
tao biết mày là vua nhút nhát
sao mày ăn những bông súng của tao?
khi đã đếm hết những vì sao
tôi cúi người áp tai mình xuống đất
để được nghe những tiếng lá rơi
và lúc tôi nằm hẳn xuống thảnh thơi
chợt nghe nỗi buồn là có thật
chẳng hề gì vì đã có em tôi
ơi em thật gần ơi em xa xôi
đừng để ý đến những lời ngây dại
tôi xin giữ cọng cỏ còn sót lại
chỉ để tặng em thôi