Ảnh minh họa, nguồn: Internet Đường làng đã hóa bê tông
Tôi về xóm cũ người không gặp người
Có còn nỗi nhớ em ơi
Nghìn năm sông núi đất trời cao xanh
Hình như sâu thẳm mong manh
Trầm tư bao nỗi đã thành ngày xưa
Tôi quen đất cát cày bừa
Không dưng lạ cả nắng trưa gió chiều
Thân tình xưa cũ hắt hiu
Thời gian như thể rong rêu bụi mờ
Rụng đầy bóng lá phất phơ
Người xưa cảnh cũ mà ngơ ngẩn chiều
Phạm Ánh (VnExpress.net