Những ngày mưa con rất buồn mẹ ạ
Mơ xa xôi bóng dáng một mái nhà
Thềm rêu cũ cỏ vườn lên xanh biếc
Mắt mẹ yên lành như tiếng mùa thu.
Thành phố mưa và trời đã tháng tư
Và con sợ đến mùa giông bão
Làng quê hắt hiu nỗi buồn như hoa gạo
Rụng âm thầm xuống bến một dòng kênh.
Mẹ lái con đò vớt cánh bèo nổi lênh
Nghe thấm thía lời khẩn cầu con gái
Ngôi nhà nhỏ qua tháng năm dầu dãi
Sang mùa mưa thương mẹ trắng đầu.
Bình Nguyên Trang