Tha phương
Sẻ nâu rã cánh cuối trời
Rạn khô lòng ngói vỡ lời nắng mưa
Thềm rêu lối cỏ ngõ xưa
Hắt hiu nhà vắng thuở vừa tha phương
Vườn người mắc cỡ giăng sương
Ra đi gấu áo chạnh vương nợ lòng
Đường đời chìm nổi sắc không
Khum tay che ngọn lửa hồng vội nhen
Tìm mình phố thị lạ quen
Quẩn quanh lạc giữa bon chen kiếp nghèo
Tiếng rao khuất lấp bọt bèo
Gạn trong lắng đục gieo neo phận mùa
Vai gầy oằn nặng chát chua
Ngọt bùi tựa những trò đùa rủi may
Gánh truân chuyên, bạc tháng ngày
Khuya về úp mặt lòng tay trắng tình…
Hồng Thủy Tiên (VNQĐ)