PHAN CHÍ ANH
Không hẹn mà tôi về đúng vụ
Lúa chín vàng ươm người nô nức vào mùa
Từng gánh thóc oằn vai trai mười bảy
Mùi rạ thơm quyện tóc gái tuổi hoa
Ngọn khói đốt đồng gió nhẹ thổi loang ra
Con gái con trai gởi cái nhìn ý tứ
Trong trẻo quá bao tiếng cười thiếu nữ
Cho chàng trai vơ vẩn cất câu hò...
Và lạ kỳ - tôi cũng chợt ngẩn ngơ
Chưa hẹn cùng ai mà thấy lòng chờ đợi
Tự nhủ thầm : chân ơi đừng bối rối
Nhưng bước đi rạ lại níu dùng dằng !
Vụ gặt năm nay nắng óng ả tơ vàng
Người đi gặt vui như là đi hội
Không có áo hoa chỉ tiếng cười nóng hổi
Bừng lên bừng lên không khí ngày mùa ...
Mùa gặt quê nhà
3-1996