Home » » Thơ - Ngô bảo Châu

Thơ - Ngô bảo Châu

Written By kinhtehoc on Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012 | 01:33

Mặc dù chưa được phép của bác Châu nhưng Phúc xin mạn phép chép thơ của bác lên đây để mọi người cùng đọc mong bác đại xá :d
1) Cuội
Rong chơi để rơi mất tuổi,
Mải đùa với bướm chú Cuội mất tên
2) Con đường là mục đích

Có một con đường ta đi,
Giá chi không bao giờ tới đích
3) Godel
Định lý đủ, Định lý thiếu
Biết bao nhiêu thì đủ
Sao bao nhiêu cũng thiếu
Ông Godel xin kiếu.
4) Cháo chay qui nạp (cảm hứng từ chữ của 5xu)
Lô-gic bần đạo không rành
Cháo chay qui nạp lại thành cháo khê
Xơi vào lại hóa cháo mê
Qui đi nạp lại biết về lối nao ?
5) Proust và Goldmund
Ngày xưa có một ông tây
Cắn một miếng
bánh viết vài ngàn trang
Loay hoay đi tìm thời gian
Tìm ra con rắn trên giàn
su su
6) Cái chết của mùa thu (dịch thơ của Jean Richepin)
Ngọn gió bắc
Quật vào nách
Thu cà khổ
Lủi một mạch
Ngọn gió bắc
Cuộn thu lu
Trong thùng rượu
Thu đã chết
Chuông đã nguyện
Như lời than
Trong điệp khúc
Cuối cùng
Của cuộc vui
Vĩnh biệt ruộng nho
Đã hái hết rồi.
7) Cất nỗi buồn vào đâu ?
Cất nỗi buồn vào tài khoản tiết kiệm
Để ngày mới là niềm vui tươi rói
Còn cho ta rảnh chân thanh thản
Rảo bước với thời gian …
Em hỏi anh sao anh dại thế
Cất nỗi buồn vào tài khoản tiết kiệm
Nhỡ rồi nó, lãi mẹ đẻ lãi con
Em yêu ơi đằng nào chúng ta cũng dại rồi
Đã chót buồn vui
Đã chót uống gió của bầu trời
Để lãi mẹ đẻ lãi con cũng tốt
Chờ khi nào anh chết
Em đem hóa vàng tuốt tuồn tuột cho anh.
(câu cuối mượn tứ thơ này của 5xu)
8. Dấu guốc (dịch lời ca Notre Sentier của Felix Leclerc)
Con đường mòn nằm bên bờ suối
Bị xéo nát bởi những luống cầy
Cho tôi biết khi nào em tới
Tôi sẽ đợi dưới cây bạch dương
Tổ chim lạnh tanh và rách nát
Ngọn gió bắc thổi lá đi đâu
Chim én thôi bay
Sóc nâu thôi nhảy
Chân em vết guốc
Loãng thành vũng nước
Con đường mòn nằm bên bờ suối
Bị xéo nát bởi những luống cầy
Cho tôi biết khi nào em tới
Tôi sẽ đợi dưới cây bạch dương
Tôi khâu lại tổ chim
Với cặp lá lặng im
Nếu thấy bên bờ rào
Đôi quạ đen hôm nào
Liệu em có ném vào vũng nước
Ký ức cùng cả hai chiếc guốc
Nào em đến khóc bên bờ suối
Rồi đập vụn tình yêu của tôi
Quên rồi ngày hạ, quên luôn mặt trời
Quên cả tên tôi, lẫn cây bạch dương.
9) Bài hát con sên đi đưa ma (dịch thơ của Jacques Prevert)
Một tối thu, hai con sên đi đưa ma một chiếc lá
Cái vỏ ốc nhuộm cho đen, còn ăng ten cuộn khăn trắng
Nhưng tiếc rằng khi tới nơi, thì mùa xuân tới trước rồi
Những chiếc lá mới quyên sinh, nay hồi sinh xanh mượt mà
Hai con sên, vì chậm chân mà đến muộn, thấy tủi thân
Ông mặt trời nở nụ cười nói khe khẽ, này sên ơi
Ngồi xuống đây, làm cốc bia cho khỏi khát
Rồi tối nay, nếu cậu thích lấy xe buýt đi Pa ri
Dọc trên đường phong cảnh đẹp, rồi thì dẹp trò đưa tang
Đi đưa ma mắt trẵng dã, ôm quan tài thật buồn bã
Hãy tươi nỏ mầu cuộc sống cùng cây cỏ và chim muông
Cùng nhau ca, ca thật vang, vang bài ca của mùa hạ
Rồi cùng uống, cùng cụng ly trong mê ly của cuộc sống
Hai con sên quay về nhà, thấy cảm động, thấy hạnh phúc
Hơi phê phê, hơi say say, nhưng thật may
ở trên cao, có trăng sao, dẫn đường …
10) Quan họ
Yêu nhau cắt tóc cho nhau
Về nhà mẹ hỏi tóc đâu mất rồi
Tóc kia đổi lấy một lời
Cắt đi còn lại một đời nhớ nhung
11) Tết Hà nội và Margerita
Trái đất này buổi tối sao buồn quá
Ánh sao xa rọi sáng đọt lúa vàng
Bà phù thủy cưỡi chổi cười mê sảng
Lạc mất rồi mặt trời ngày đã qua
12) Đồng luân
Có ai đi hết mặt cầu
Đồng luân mấy nẻo về đâu thoát đời.
Share this article :
 
Support : Creating Website | phuctriethoc | NGUYỄN VĂN PHÚC
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved
By Creating Website Published by KINH TẾ HỌC
Proudly powered by NGUYỄN VĂN PHÚC
NGUYỄN VĂN PHÚC : Website | Liên hệ | phuctriethoc@gmail.com
Proudly powered by Triết học kinh tế
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved