Home » » Viện trưởng Nguyễn Chí Bền

Viện trưởng Nguyễn Chí Bền

Written By kinhtehoc on Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012 | 21:44

Thêm một bằng chứng về sự lợi dụng chức quyền trắng trợn của Viện trưởng Nguyễn Chí Bền

Đây là lá thư ngỏ của nhà nghiên cứu Bùi Trọng Hiền gửi cựu Bộ trưởng Bộ VHTT Lê Doãn Hợp sau khi các quan chức cấp Bộ đã tuồn lá đơn tố cáo của anh về cho đích danh bị đơn Nguyễn Chí Bền hóa giải. Nội dung lá thư đã phản ánh toàn bộ quá trình ông Bền điều khiển mọi cơ cấu của Viện VHTT chống lại anh Hiền với đủ mọi thủ đoạn xấu xa, đê tiện nhất. Lá thư được công bố trên diễn đàn Trái tim Việt Nam online.
http://www9.ttvnol.com/forum/vanhoc/866642/trang-52.ttvn?v=ah1sqxr5nfma0x4jkkth
Để bạn đọc tiện theo dõi, chúng tôi đã đánh máy lại toàn văn lá thư.
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập -Tự do -Hạnh phúc
THƯ NGỎ
Kính gửi: ông Lê Doãn Hợp, Ủy viên Trung ương Đảng, Bộ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin
Tên tôi là Bùi Trọng Hiền -40 tuổi -hiện là cán bộ nghiên cứu Âm nhạc dân tộc học- Ban nghiên cứu di sản văn hóa phi vật thể -thuộc Viện Văn hoá Thông tin, Bộ Văn hoá Thông tin.
Thưa Bộ trưởng, ngày 28 tháng 8 năm 2006, tôi đã gửi lên Bộ trưởng cùng một số cơ quan chức năng cấp Bộ lá đơn kêu cứu về việc trù dập cán bộ của ông Nguyễn Chí Bền-Viện trưởng Viện VHTT. Nhưng đến nay, đã hơn 2 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa hề nhận được sự phúc đáp từ phía lãnh đạo Bộ. Thêm nữa, một số vị quan chức cấp Bộ đã chuyển lá đơn của tôi xuống cho ông Bền. Theo các phóng viên báo chí và Đài truyền hình kỹ thuật số VTC, khi trả lời phỏng vấn, ông Bền có đưa họ xem công văn của ông Vụ trưởng Vụ Đào tạo Bộ VHTT -ngày 7/9/2006 kính chuyển vụ kiện cho ông Bền giải quyết. Rồi đến ngày 19/9, ông Chánh Thanh tra Bộ cũng đánh công văn chính thức chuyển giao vụ việc cho đích danh ông Bền. Và từ đó tới nay, ông Viện trưởng đã điều khiển toàn bộ cơ quan chống lại lá đơn kiện của tôi với đủ mọi phương cách. Các ban bệ được huy động bao gồm 3 ông Viện phó, Chi ủy, Chi bộ, Công đoàn, Ban thanh tra nhân dân, Chi đoàn Thanh niên cùng hệ thống cán bộ 2 Phân viện ở Huế và TP Hồ Chí Minh. Các cuộc họp kín và công khai diễn ra liên miên nhằm huy động 100% lực lượng cán bộ công nhân viên 3 miền ủng hộ Viện trưởng. Bằng đủ mọi biện pháp công quyền chính thức và không chính thức, kết hợp với những thủ đoạn hèn hạ như đe dọa các nhân chứng hay xóa dấu vết.., ông Bền mặc sức tung hoành trong gần 2 tháng trời để lật ngược, phủ nhận hoàn toàn mọi vấn đề mà tôi đã nêu trong đơn kiện. Thậm chí, rất bài bản, ông ta còn lập tức cho người sang Nhạc viện Hà Nội để điều tra lý lịch, quá trình học tập cũng như bảng điểm của tôi để xem có kẽ hở nào không. Đó là một cách hành xử kiểu triệt hạ của thời bao cấp(!) Một không khí đe dọa bao trùm khắp cơ quan. Nhiều cán bộ trẻ sợ hãi ra mặt, họ thường phải tránh tiếp xúc với tôi trước đám đông mặc dù sau đó vẫn kín đáo chia sẻ, động viên!
Phương pháp cơ bản của ông Bền là bắt toàn cơ quan phải bỏ phiếu “hở” (tức mỗi cán bộ buộc phải ghi rõ họ tên và ký tên vào lá phiếu). Riêng các Đoàn viên Thanh niên thì buộc phải giơ tay biểu quyết công khai dưới sự giám sát của cán bộ Chi ủy. Với vai trò Bí thư Chi Bộ, ông ta thao túng và điều khiển các cuộc họp Chi bộ để đưa ra các văn bản mang tính quyết định dưới “danh nghĩa” Đảng. Đặc biệt nghiêm trọng, ông Bền ngang nhiên trực tiếp điều khiển Ban Thanh tra Nhân dân của Viện nhằm khống chế và hướng dẫn họ làm việc theo những gì ông ta muốn. Cho đến nay, toàn bộ bản tường trình của Ban Thanh tra Nhân dân gửi lên Bộ là hoàn toàn do ông Bền sắp đặt, sửa đi sửa lại nhiều lần với hiệu quả có lợi nhất cho ông ta. Những gì bất lợi nhất cho Viện trưởng đều bị phủ nhận, không được điều tra, xác minh hoặc lờ đi không xem xét. Ví như:
-Cuộc đối thoại của ông ta với tôi trong phòng Viện trưởng.
-Chuyện xúc phạm GS Trần Văn Khê là “tự đăng đàn” diễn thuyết về cồng chiêng trong cuộc họp cơ quan.
-Chuyện ông ta đuổi tôi ra khỏi cuộc họp để kết tội tôi như thế nào.
-Chuyện bắt tôi đưa Bằng Gia đình Liệt sĩ và Bằng Gia đình có công với Cách mạng để kiểm tra và nhiều chuyện tiền hậu bất nhất khác…
Đương nhiên, những điều đó để khẳng định 100% ông ta hoàn toàn trong sáng như một người đã từng ra ứng cử Ủy viên dự khuyết Ban chấp hành Trung ương Đảng – cái mà ông ta thường khoe khoang! Theo tôi được biết thì hành động đó của ông Bền đã vi phạm nghiêm trọng Luật hành chính Nhà nước trong việc điều hành hoạt động của Ban Thanh tra Nhân dân, nhất là khi ông Bền đương được coi là bị đơn. Bên cạnh đó, để giúp đỡ ông Bền, lãnh đạo Viện cũng có những sai phạm nhất định, như vai trò Công đoàn thực chất chỉ do ông Chủ tịch Công đoàn (kiêm Phó Viện trưởng) quyết định chứ không hề thông qua Ban Chấp hành Công đoàn…
Ngày 25/10, Phòng Tổ chức cán bộ của Viện đã chuyển cho tôi bản giải trình của Ban Thanh tra Viện về vụ kiện (Có lẽ Bộ trưởng đã được xem các văn bản đó nên tôi không cần nhắc lại). Có người nói với tôi, vụ việc thế là xong! Hẳn thế mà trong mấy ngày qua, cô Hà Trưởng phòng Tài vụ tiếp tục gửi các giấy triệu tập tôi lên làm việc (giấy tiếp tục đánh số thứ tự Lần thứ tư, rồi Lần thứ năm). Ngày 30/10, ông Ngà – Vụ phó Vụ Tài chính Kế toán của Bộ có gọi điện mời tôi lên làm việc. Trong cuộc trao đổi còn có cả anh Bích (chuyên viên của Vụ). Họ đã thuyết phục tôi chấp nhận giá tiền thù lao cho việc ký âm tổng phổ cồng chiêng theo mức mà ông Bền đưa ra. Họ nói nguồn tài chính Nhà nước có hạn nên tôi cần xem xét lại mức giá của mình. Tôi đã giải thích rằng đây không phải là chuyện tôi đòi hỏi hay ép giá. Tôi chỉ đề xuất mức giá theo nguyện vọng cá nhân, còn chi trả như thế nào là tùy vào các vị. Song không thể mượn chuyện đó để hành xử với cán bộ kiểu như ông Nguyễn Chí Bền. Tôi đang theo kiện, không thể chấp nhận việc nhận tiền kiểu như vậy. Ông Ngà cũng có nói rằng cuộc trao đổi với tôi là mang tính chất cá nhân, do ông Bền yêu cầu chứ không liên quan đến lá đơn khiếu kiện (?)
Kính thưa Bộ trưởng, ngay trong quá trình tiến hành vụ việc, một số Trưởng ban chuyên môn của Viện đã có phản ứng gay gắt. Có người còn nói thẳng cách làm này là hết sức vô lý, rằng họ sẽ chỉ trả lời với Ban Thanh tra của Bộ mà thôi. Gần về giai đoạn cuối, câu chuyện ngày càng trở nên bức xúc. Trong một cuộc họp toàn cơ quan, cũng vẫn những vị Trưởng ban đó như TS Đỗ Lan Phương, TS Lương Hồng Quang và TS Lê Thị Hoài Phương đã công khai bênh vực tôi. Ít nhiều, sự phản ứng tích cực (dù là thiểu số) của những con người dũng cảm đó đã khiến lãnh đạo Viện buộc phải thay đổi một số “công đoạn” cuối cùng. Như Viện trung tâm (hà Nội) đã hủy khâu bỏ phiếu (riêng 2 phân viện Huế và TP Hồ Chí Mính thì vẫn bỏ phiếu “hở”); Đoàn viên Thanh niên ở Hà Nội trước đó buộc phải giơ tay biểu quyết (100%) về sau phải họp lại, bỏ phiếu kín, và bắt đầu có những bạn trẻ đã dũng cảm ủng hộ tôi.
Kính thưa Bộ trưởng, việc ông Chánh Thanh tra Bộ và ông Vụ trưởng Vụ Đào tạo chuyển đơn kiện của tôi xuống cho ông Nguyễn Chí Bền xử lý là một hành động vô cùng khó hiểu!? Bất cứ ai khi biết chuyện đều tỏ ra hết sức bất bình bởi tôi là nguyên đơn, còn ông Bền là bị đơn. Giờ đây, bị đơn lại được tiếp tục sử dụng bộ máy công quyền chống lại nguyên đơn một lần nữa. Chưa cần phải hiểu rõ luật pháp như thế nào, người ta cũng thấy đó là một chuyện thật hài hước! Đương nhiên, khi đó bị đơn rất thuận lợi trong việc xóa dấu vết, thay đổi chứng cứ hay đe dọa nhân chứng. Điều đó đã khiến câu chuyện càng trở nên nghiêm trọng bởi những nhân vật mới liên quan lại thuộc giới quan chức cấp Bộ -nơi mà tôi đã hằng mong “đèn giời soi xét”, nơi mà tôi đặt toàn bộ niềm tin CÔNG LÝ cuối cùng!
Trong thời gian qua, một mặt điều hành cả tập thể chống lại tôi, một mặt ông Bền tiếp tục có những lời lẽ xúc phạm đến thanh danh gia đình tôi -một gia đình có lẽ được coi là nằm trong diện chính sách của Nhà nước. Chiều ngày 19/9, trong cuộc tiếp xúc với 2 phóng viên Báo Tiền Phong và Đài truyền hình Kỹ thuật số VTC, khi lý giải về việc bắt tôi phải đem trình 2 tấm Bằng Gia đình Liệt sĩ và Bằng Gia đình có công với Cách mạng, ông Bền ngang nhiên ví chuyện đó giống như việc ngày 1/6, các cháu con em cán bộ công nhân viên được khen thưởng thì bố mẹ phải trình cơ quan phiếu bé ngoan hay giấy khen học sinh giỏi để “cơ quan còn biết đường mà khen thưởng”!
Kính thưa Bộ trưởng, nếu chưa kể đến mặt luật pháp thì về phương diện tâm linh, hành động và những lời ví von của ông Nguyễn Chí Bền đã vi phạm những nguyên tắc đạo đức hết sức cơ bản của một người dân nước Việt. Điều đó đã xúc phạm đến vong linh người anh Liệt sĩ của tôi, xúc phạm đến vong linh người cha đã từng hoạt động cách mạng từ Lào qua Thái Lan và xúc phạm đến người mẹ già – vốn cùng hoạt động cách mạng với cha tôi trong Hội Việt kiều yêu nước Thái Lan! Cách hành xử ngông cuồng của ông Viện trưởng Nguyễn Chí Bền là điều không thể tha thứ được! Thưa Bộ trưởng, giờ đây tôi xin thú thực rằng, cái ngày mà tôi gửi đơn kiện lần thứ nhất (28/8) chính là ngày sinh người anh Liệt sĩ của tôi. Hành động bắt tôi phải trình những tấm bằng chính sách là “giọt nước tràn ly”, tiếng kêu cứu của tôi là tiếng kêu của một người bị dồn đến chân tường. Tôi nguyện sẽ đấu tranh đến cùng để đòi lại sự công bằng cho cá nhân tôi, cho gia đình tôi, góp phần làm trong sạch đội ngũ tri thức và hàng ngũ của Đảng.
Kính thưa Bộ trưởng, ngoài ra, tôi khẩn thiết xin ông thành lập một hội đồng trọng tài chuyên môn bởi đằng sau hồ sơ cồng chiêng Tây Nguyên có nhiều chuyện khuất tất về mặt chuyên môn cũng như tài chính, kể cả chuyện cướp công trắng trợn hay phủ định công lao của những người làm chuyên môn khác. Sự sai trái, gian lận cần được làm sáng tỏ trước công luận. Không thể để một cơ quan nghiên cứu đầu ngành của Bộ bị thao túng bởi một kẻ như ông Nguyễn Chí Bền. Một lần nữa, xin Bộ trưởng công tâm phán xử, đừng để những cán bộ thiếu hiểu biết như ông Chánh Thanh tra Bộ và ông Vụ trưởng Vụ Đào tạo làm điều sai trái, làm mất uy tín của cơ quan cấp Bộ. Cũng xin thưa, thời hạn tố tụng của tôi đã sắp hết, xin Bộ trưởng sớm trả lời! Tôi xin chân thành cảm ơn!
Ngày 12 tháng 11 năm 2006
Kính thư
Bùi Trọng Hiền
—————————
Và đây- cái công văn quái dị của ông Chánh Thanh tra Bộ VHTT -chính thức chuyển vụ kiện về cho BỊ ĐƠN Nguyễn Chí Bền toàn quyền sắp đặt, hóa giải.
http://www9.ttvnol.com/forum/vanhoc/866642/trang-55.ttvn?v=ah1sqxr5nfma0x4jkkth
click vào hình để xem rõ hơn:
Không cần phải nói nhiều, đã thấy ngay đây là một hành động vi phạm luật pháp trắng trợn của Nguyễn Chí Bền và những kẻ tiếp tay cho ông ta. Dưới đây, xin trích dẫn ý kiến của các bạn trẻ tâm huyết trên diễn đàn Trái tim Việt Nam online.
gaigia07:
Quay trở lại chuyện Đạo văn, cán bộ thoái hóa lộng quyền chức của chúng ta, vấn đề này tuy không làm “chết người tập thể” như chuyện sập cầu, nhưng sẽ làm chết lương tâm, chết niềm tin, chết đạo đức của cả một tập thể bao gồm những người đang công tác trong ngành văn hóa, báo chí, và cả những người dân bình dị ít học nhưng hiểu nhiều (và hiểu toàn cái chân cái thực). Đấy không phải là hiểm hoạ đáng sợ hay sao.
Lại tiếp tục lần trở lại bức thư ngỏ, tôi thấy bác Chí Bền rõ ràng có phe cánh bao che cả ở cấp trên (là Bộ VHTT) và ở cấp dưới (trong viện NCVHTT, ví dụ như Chủ tịch Công Đoàn), trong khi anh Hiền là người chỉ muốn đứng lên đòi lại công lý cho khoa học (về chuyện đạo văn, lừa bịp trong khoa học, ăn cắp công trình v.v…) và cho cái đạo làm người (chuyện yêu cầu bác H. phải chứng thực về Bằng GĐ có công CM và Bằng GĐ Liệt Sỹ) thì lại chẳng được ai đứng ra bảo vệ một cách công khai. Như vậy phải thấy đây là một cuộc đọ sức rất không cân sức. Nhưng tại sao không cân sức như vậy, thậm chí có thể nói là thấy ngõ cụt, mà anh Hiền lại vẫn lao vào cuộc chiến này?
Chính là do một số điểm bức xúc như sau:
- Anh Hiền đã bị đẩy đến chân tường, giới hạn chịu đựng cuối cùng của một người bị sỉ nhục, xúc phạm đến cả gia đình, bị trù dập trong khoa học (công trình nghiên cứu gian nan và rất kỳ công của anh về Cồng chiêng bị đưa vào phần Phụ Lục của hồ sơ Cồng Chiêng; anh bị trù dập vì không chịu viết sách công bố kết quả nghiên cứu của mình và để bác Bền chung tên); và thậm chí cả khoản thù lao mà anh đáng ra phải nhận được cũng bị o ép/quỵt và anh không được tăng lương, bị cắt lao động tiên tiến chỉ vì … không chịu làm Tiến Sỹ. Cái điểm này làm tôi nhớ đến tiểu phẩm Cười “Bệnh Nói Nhiều” có câu “Ơ hay, sao ở ngoài đời ai cũng thích làm số 1 mà vào đây lại không có ai nhận mình là số 1 thế nhỉ. Thiết nghĩ, làng Văn Tin (mượn bác cái bang7túi chút) có khả năng giống như một ”làng tâm thần Văn Tin” mất. Thế mới có chuyện thật như bịa này được (Đoạn này bình thêm, hơi lạc đề một chút, các bác thông cảm, nhà cháu cũng bị nhiễm ”bệnh nói nhiều”.
- Bác Bền là người quá thủ đoạn và bỉ ổi trong khoa học đến mức khó có thể chấp nhận được. PHải nói tầm cỡ ăn cắp văn/nghiên cứu của người khác đưa thành sách và bài viết của mình của ”bác” đồ sộ đến mức có thể được phong làm ”Bỉ Vỏ khoa học”. Đấy là chưa kể trình độ đạo văn và bịa chuyện cũng chưa được tài tình lắm vì ai lại đi chứng minh có chiêng đường kính 2 m ở Tây Nguyên, Việt Nam bằng cái ảnh chụp ở Chiềng Mai, Thái Lan? (Chuyện này liên quan đến VNT, tôi xin sẽ nói đến sau ở một comment riêng).
- Bác Bền còn là người có nhiều thủ đoạn triệt hạ thâm độc tinh vi (chủ yếu là mua bằng tiền và sử dụng chức quyền). Tuy vậy, cái ”đuôi cụt” của kẻ ”có tật giật mình” vẫn bị lòi ra, minh chứng bằng việc bác ”đuôi cụt” này sang Nhạc Viện Hà Nội để điều tra lý lịch và bảng điểm của anh Hiền nhằm tìm ra điểm yếu của anh.
Từ 3 luận điểm trên, tôi thấy rằng chắc chắn phải có một uẩn khúc vô cùng to lớn đằng sau vụ việc này. Nếu như uẩn khúc này không được làm sáng tỏ thì coi như chúng ta đang tự đặt dấu chấm hết cho lòng tin của quần chúng vào giới làm văn hóa, những người kỹ sư bắc cầu nối tâm hồn của những thế hệ đi trước với những thế hệ trẻ và cả các thế hệ trong tương lai
Share this article :
 
Support : Creating Website | phuctriethoc | NGUYỄN VĂN PHÚC
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved
By Creating Website Published by KINH TẾ HỌC
Proudly powered by NGUYỄN VĂN PHÚC
NGUYỄN VĂN PHÚC : Website | Liên hệ | phuctriethoc@gmail.com
Proudly powered by Triết học kinh tế
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved