Là chút hồng phai |
Chẳng có gì đâu em ở lại Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn Tâm hồn một chút hồn cỏ lá Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn Chiếc hôn xưa ấy là hôn cũ Đã phai mờ trên những lối đi Đường về là gió, là mưa, là bão lũ Nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề Cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi Hồng như chiếc hôn cũ đã tàn phai Em ơi em ạ hồng mất dấu Sẽ mất dấu hoài giữa hư không Hư không là gì hư không nhỉ Là chút hồng phai chút hoài nghi Hoài nghi là chiếc hôn có lẽ Đã tàn phai quá giữa đường về |
( Trích từ tập thơ Thơ Trịnh Công Sơn ) |
Home »
TRỊNH CÔNG SƠN
» Là chút hồng phai