Sinh lão bệnh tử là một vòng quay ở một đời người. Con người đã nhận biết nhưng thường hay quên lãng và không thật sự rõ biết. Khi còn sống, con người sẽ không nghĩ rằng “Mình sẽ chết”. Thậm chí, ngay cả khi đã chết vẫn có không ít người không chấp nhận “Mình đã chết”. Đó chính là “Dấu vết” để nhận biết thế giới tâm linh, vô hình. Thật ra con người đã không rõ biết “Ngay thời điểm hiện tại đã luôn luôn diễn ra sự sinh lão bệnh tử ngay trong thân xác và tinh thần. Mọi thứ đều đang biến chuyển chưa từng dừng lại trong mỗi người ngay cả lúc sống lẫn lúc chết”. Đó là sự thật. Hơn nữa, vẫn có những đứa bé vừa chào đời đã mắc bệnh hiểm nghèo và chết. Ở tuổi 20 đầy nhiệt huyết vẫn có thể chết vì cơn gió lạnh đầu đông. Tôi cũng có thể chết khi vội vã bước sang đường,… Vậy sinh lão bệnh tử phải chăng luôn hiện hữu? Ý thức rõ thật quy luật sinh lão bệnh tử bạn sẽ nhận ra “Giá trị của sự sống”.
Không chỉ vậy, sinh lão bệnh tử có chứa đựng chìa khóa khai mở sự hiểu biết về vòng quay luân hồi của vạn vật. Chữ tử không chỉ mang hàm nghĩa là “Sự chết” mà còn có nghĩa là “Con”. Và… bạn hãy nhìn xem xác thân vật chất của con người khi về già phải chăng teo tóp, thu nhỏ lại, chiều cao cũng thấp dần. Đôi khi cả chiều cao và cân nặng của người già cũng chỉ bằng đứa trẻ; về tinh thần, sự hiểu biết,… nếu bạn dám nhìn vào sự thật thì dường như trí não người già cũng suy giảm, giới hạn như là một đứa trẻ. Họ sợ sệt, lo lắng, toan tính vụn vặt, tấm lòng cũng không còn rộng mở như khi ở độ tuổi niên thiếu hoặc là khi cường tráng. Nếu bạn bắt gặp những người già không có ý thức nuôi dưỡng tâm hồn, nội tâm thì bạn sẽ nhìn thấy những người cao tuổi già lẩn, mất trí. Bạn đừng vội xót thương cho họ vì nếu không hiểu biết bạn sẽ trở thành họ ở thời điểm tương lai. Sự hiểu biết sẽ giúp bạn bước ra những cảnh đời bi thương, tăm tối. Phải chăng cuộc đời con người là một vòng quay tròn và lẩn quẩn? Con người sau khi “Chui ra vỏ ốc” đứng lên lớn mạnh, hùng dũng bước đi rồi từ từ bé nhỏ trở lại, tan rã và lại đi tìm lấy, chiếm giữ “Một vỏ ốc mới”.
Tôi đã tham khảo được trong kinh sách về một vòng quay luân hồi - Sự luân chuyển lên xuống, qua lại của chúng sinh trong 3 cõi 6 đường, giữa hai thế giới vô hình và hữu hình.
Để đơn giản tôi sẽ trình bày hai vòng quay riêng lẻ nhưng trên thực tế hai vòng luân hồi thuận nghịch đan xen, hòa quyện vào nhau.
Vòng luân hồi thuận: Vũ trụ vốn dĩ gồm hai thành phần - Phần vật chất hữu hình và phần vật chất vô hình. Khi có vật chất sẽ đồng nghĩa với việc có sự sống và không có một Đấng quyền năng nào đủ khả năng tạo ra vật chất. Vật chất là sẵn có trong vũ trụ. Cho đến khi mầm sống đầu tiên theo quan điểm của khoa học ra đời và phát triển. Sự tiến hóa sẽ dẫn đến sự phong phú, đa dạng các dạng sống, chủng loại khác nhau. Loài trên cạn, loài dưới nước, loài ăn động vật, loài ăn thực vật, loài to lớn, loài nhỏ bé, loài nhìn thấy được, loài chỉ nhìn thấy được bằng kính hiển vi, loài không thể nhìn thấy được - Thế giới tâm linh, vô hình,… và chúng luân chuyển lên xuống, qua lại với nhau. Điều đặc biệt là để luân chuyển từ thế giới hữu hình sang thế giới hữu hình có một bước lưu chuyển trung gian ở thế giới vô hình.
Vòng luân hồi nghịch: Đã có khiếm khuyết trong sự tìm tòi, hiểu biết của cá nhân tôi. Lý giải việc luân chuyển qua lại, lên xuống giữa những chủng loài có hệ thần kinh kém phát triển, không nhiều hiểu biết là điều dễ hiểu, không khó để nhận biết. Nhưng đối với chủng loài có hệ thần kinh thông minh như loài người thì thật sự khó luận giải. Sự thông minh, trí tuệ, khả năng phân biệt rạch ròi, tốt xấu, hay dở,… ở loài người là rất cao. Tại sao loài người lại chấp nhận rơi vào những cõi giới, những chủng loài cấp thấp? Tôi rõ biết là không có một Đầng quyền năng nào “Rỗi hơi” làm việc trừng phạt con người ở nơi địa ngục tối tăm. Không có một ai còn nhớ mình đã bị hành hạ, giày vò nơi địa ngục và… không một ai nhớ được những lỗi lầm đã phạm phải ở tiền kiếp mà sửa sai trong kiếp hiện tại. Vậy nên việc trừng phạt của các Đấng quyền năng ở địa ngục là không có giá trị. Thế nên sẽ không có Đấng quyền năng nào đảm nhận việc làm vô ích, vô nghĩa nơi địa ngục. Vạn pháp quy tâm để nhận biết rằng “Tất cả việc làm thiện ác, xấu tốt, khổ não, việc trừng phạt, địa ngục, ngạ quỷ,… chỉ lưu xuất từ trong bản tâm mê lầm, trói buộc trong sự giới hạn hiểu biết ở mỗi người”.
Thật không hợp lý khi khẳng định chắc thật là “Con người giết trâu, mổ heo,… lại phải thay hình đổi dạng nhằm trả món nợ đã vay”. Người giết thịt và người ăn thịt, ai mới thật là người tạo tội? Lại không hẳn là câu hỏi đúng. Tôi giết thịt vì sinh kế cho gia đình, cho những đứa con bé bỏng, đáng yêu. Tôi phải đền tội vì làm việc chân chính để nuôi sống gia đình? Trong khi những người ham thích “Món ngon vật lạ” lại thoát tội. Công lý nằm ở đâu? Tôi lại nhận biết “Khi mang xác thân vật chất, con người cần phải ăn để tồn tại”. Ăn thực vật hay động vật, về bản chất thật không có nhiều sự khác biệt, rất nhiều sinh mạng đã phải chết cho từng chén cơm rau. Phải chăng đạo lý giác ngộ có điều khiếm khuyết?
Tôi nhận ra “Món chay hay món mặn không hẳn là quyết định cõi giới mà tôi sẽ luân chuyển” nhưng câu hỏi “Tại sao con người lại chấp nhận quay về những chủng loài đội lông mang vảy?” vẫn chưa câu trả lời.
Rồi tình cờ tôi nhìn thấy những việc làm, hành động của những người cao tuổi già lẩn mất trí. Họ hoàn toàn không còn sự chọn lựa “Lối đi” cho bản thân. Tôi đã có được lời giải cho vòng quay luân hồi với một nỗi lòng nặng trĩu. Việc già lẩn ở con người vốn là một việc được tích lũy, trải qua nhiều kiếp. Khi đã có chìa khóa khai mở cho việc luân hồi ở 3 cõi 6 đường thì mọi việc trở nên sáng rõ. Vấn đề không phải ở việc ăn mặn hay ăn chay, người giết thịt hay kẻ ăn thịt,… mà là ở việc tham đắm thọ hưởng, sân hận, si mê dẫn đến con người rơi vào những đường xấu. Không những vậy, con người còn rơi vào nẻo xấu do sự thiếu hiểu biết về thế giới tâm linh, việc không sống thật ở thời điểm hiện tại, việc sống trong thế giới ảo tưởng, việc không chấp nhận sự thật khi “Mình đã chết”, việc cuồng loạn, níu giữ khi “Mạng sống gần dứt”,… Mọi thứ được tích lũy trong tâm thức phân biệt, dính mắc và sẽ hiển hiện khi đủ duyên.
Khi con người không hiểu biết sống thật ở thời điểm hiện tại, nếu xảy ra tai nạn hoặc biến cố đột ngột “Con người chết mà không kịp nhận thức rõ điều đó”. Vì ngỡ là còn sống, con người sẽ rong rủi, lang thang. Cho đến khi con người thèm một miếng thịt trâu, một con chim sẻ,… và nếu có một quả trứng, một bào thai tượng hình thì con người sẽ chuyển kiếp.
Những người bạn đang tìm “Bóng dáng” của bản thân trong những trò chơi game, trong đam mê của những chất kích thích, sự phấn khích của cờ bạc đỏ đen, của thú vui thân xác,… bạn đang không thật sống ở thế giới thật. Vạn nhất gặp phải điều bất hạnh, bạn sẽ lạc lối trong thế giới huyễn hoặc đang cố tạo ra, lang thang mãi trong thế giới ảo khi về lại thế giới vật chất chỉ e trên thân “Mọc đầy lông lá”.
Mọi việc sẽ tích lũy lại, bạn không dễ dàng từ bỏ một thói quen nếu không quả cảm từ bỏ thói quen đó. Chủ bạc sẽ trở thành con bạc; người bán ma tuý,… sẽ sớm trở thành con nghiện; cướp của, giết người rồi thì sẽ chịu sự trừng phạt của pháp luật, lương tâm. Công lý luôn tồn tại, công lý có trong sự hiểu biết của mỗi người.
Những điều tôi trình bày là lẽ thật. Bạn hãy chiêm nghiệm. Thận trọng!
Thật sự vòng quay luân hồi rất mầu nhiệm và công bằng. Luân hồi không đáng sợ như con người lầm tưởng. Con sâu rúc vào kén, hóa nhộng rồi thành bướm. Con sâu không chết đi, con sâu chỉ trở thành con bướm. Nếu nhận biết rõ thật như thế, con sâu sẽ không buồn phiền, khổ não vì con sâu biết rằng “Ngày mai, mình sẽ bay cao và bay xa hơn đến với những chân trời mới”. Chúng sinh 3 cõi 6 đường cũng đều như vậy nhưng điều quan trọng nhất là phải sống thật, an trú trong hiện tại và sống với sự hiểu biết sáng rõ về sự sống cũng như giá trị của tự thân. Một điều quan trọng không kém là phải giữ sự cân bằng, an toàn cho trái đất vì lẽ “Giữ được non xanh lo gì mai này không có củi đốt”.
Nhưng phải chăng không có lối thoát khỏi vòng quay luân hồi? Không. Vòng quay luân hồi vốn tự có lối ra. Tôi đã bước qua lối đó rơi vào luân hồi và cũng sẽ bước qua lối đó để thoát khỏi luân hồi. Nếu bạn nhận thức luân hồi quá khốc liệt, tàn nhẫn, mang xác thân vật chất chỉ khốn cùng, đau khổ thì tôi sẽ chỉ bạn lối ra. Sự tồn tại cái tôi trong bạn đã khiến bạn lạc lối trong 3 cõi. Bạn hãy hành trì buông bỏ cái tôi vốn không thường tại, hiện hữu bởi do sự mê lầm và sống thật trong hiện tại. Khi nhân duyên đủ, xác thân tan rã về tứ đại bạn hãy buông bỏ cái tôi thường tại vốn kết tinh bằng không đại cho tâm hòa vào hư không bao trùm tất cả. Bạn đã thoát khỏi luân hồi. Bạn đừng lo lắng loài người tuyệt diệt vì dù cho toàn nhân loại hành trì đồng thời thoát ra khỏi luân hồi thì sự sống vẫn tồn tại. Bởi lẽ có hai dạng chúng sinh mà bạn không rõ biết luôn tồn tại đảm bảo duy trì sự sống trong vũ trụ. Đó là chúng sinh một tâm có nhiều thân và chúng sinh một thân có nhiều tâm. Hơn nữa, những chủng loài cấp thấp hơn sẽ luân chuyển sang nẻo Người duy trì sự tồn tại của con người.
Bạn hãy chọn lựa con đường bạn đi “Dừng lại hay tiếp tục trôi nổi trong luân hồi”. Nếu muốn bước vào những nẻo tốt ở 6 đường thì bạn hãy sống thật với sự hiểu biết sáng rõ và an trú ở thời điểm hiện tại để thường xuyên tiếp xúc với bản tâm vắng lặng, không phân biệt, dính mắc. Khi có chánh định và biết buông bỏ, dừng lại đúng lúc bạn sẽ tự chủ hoàn toàn trong các nẻo luân hồi. Từ bi hỷ xả là trợ pháp hữu hiệu giúp bạn dũng mãnh, tinh tấn hành bồ tát đạo. Bạn nên tỉnh táo, sáng suốt lựa chọn lối đi cho bản thân vì lẽ “Thân người khó được, chánh pháp khó tìm cầu”. Nếu đã có đủ duyên thì bạn hãy nên trân quý giá trị của sự sống và giá trị con người.
Tâm có thể rỗng không, tịch tịnh. Tâm vốn là hư không. Ý thức phân biệt, dính mắc,… tạo ra cái tôi ở mỗi người. Cái tôi đó không hình dạng, màu sắc, không thể cầm nắm, nếm ngửi. Thể của cái tôi cũng là hư không. Nhưng chúng sinh trong 3 cõi u mê, chấp giữ nên theo nghiệp lăn lên, lộn xuống trong 6 đường vì nghĩ tưởng cái tôi là thật có. Nếu bạn nhận ra đời là bể khổ. Muốn thoát khỏi luân hồi; không muốn trôi nổi, đói khổ trong kiếp ngạ quỷ, không muốn chịu nỗi đau kinh khiếp do việc bị hành hạ ở cõi địa ngục tối tăm, không muốn “mang lông, đội vảy”,… Chấp nhận “Chết là hết” thì bạn hãy hành trì buông bỏ cái tôi. Khi “nhắm mắt lìa đời” hãy tan ra như làn khói nhẹ, như hạt sương mai,… Bạn sẽ được giải thoát hoàn toàn. Bạn hãy sống tùy thuận theo đạo. Dứt trừ tham lam, sân hận, si mê, hoài nghi và kiêu mạn. Lối sống đó sẽ giúp bạn có cuộc sống an lạc, thanh thản, hạnh phúc. Từ bi hỷ xả giúp bạn sớm được giải thoát hoàn toàn. Thật không dễ buông bỏ! Nếu bạn không thật sự quả cảm và mạnh mẽ từ bỏ lối sống thực dụng ích kỷ, xấu xa, đam mê hưởng thụ. Tôi vì bi nguyện của Đức Phật Thích Ca nói lời đúng thật, không hư dối gửi đến nhân loại. Trân trọng!
Hãy xét lại vấn đề “Bạn nên cứu người hay cứu bạn trước?”.