Trong vắt đôi dòng bến sông quê
Cảnh cũ người xưa gọi ta về
Trăng nghiêng giấc mộng soi bến vắng
Sóng nước đêm xuân vỗ êm đềm!
Man mác tình quê cơn gió khẽ
Nhè nhẹ chải xanh mái tóc thề
Đi qua năm tháng còn như mãi
dáng nhỏ em về giữa trời quê!
Bóng khói lam chiều lơ thơ mái
Lửa hồng rực nở bếp nhà ai
Nồi cơm chín tới hương mùa trái
ngát mấy tuần trăng dạ hôm mai!
Tình đi năm tháng còn đọng lại
Thôn dã đồng quê vẫn đợi hoài
Một dáng người xưa sao đi mãi
Có biết không em bóng nguyệt dài!
Xóm nhỏ em về đường xa ngái
Núi biếc ôm mây áo the dài
Đôi bờ xanh cỏ con đường vắng
Mỏng mãnh sương vương bóng chiều phai!
Em nhé ngày mai em trở lại
Cầu quê nghiêng bóng vẫn hẹn ai
Đôi nhịp ta về nghe trăn trở
Lòng anh vẫn trọn chẳng đơn sai!
Anh đón em về buổi sáng mai
Rực rỡ ánh hồng nở bừng soi
Em đi nắng cũng hoài theo bước
Nắng nhé em về ghé bờ vai !
Trương Lan Anh
Cảnh cũ người xưa gọi ta về
Trăng nghiêng giấc mộng soi bến vắng
Sóng nước đêm xuân vỗ êm đềm!
Man mác tình quê cơn gió khẽ
Nhè nhẹ chải xanh mái tóc thề
Đi qua năm tháng còn như mãi
dáng nhỏ em về giữa trời quê!
Bóng khói lam chiều lơ thơ mái
Lửa hồng rực nở bếp nhà ai
Nồi cơm chín tới hương mùa trái
ngát mấy tuần trăng dạ hôm mai!
Tình đi năm tháng còn đọng lại
Thôn dã đồng quê vẫn đợi hoài
Một dáng người xưa sao đi mãi
Có biết không em bóng nguyệt dài!
Xóm nhỏ em về đường xa ngái
Núi biếc ôm mây áo the dài
Đôi bờ xanh cỏ con đường vắng
Mỏng mãnh sương vương bóng chiều phai!
Em nhé ngày mai em trở lại
Cầu quê nghiêng bóng vẫn hẹn ai
Đôi nhịp ta về nghe trăn trở
Lòng anh vẫn trọn chẳng đơn sai!
Anh đón em về buổi sáng mai
Rực rỡ ánh hồng nở bừng soi
Em đi nắng cũng hoài theo bước
Nắng nhé em về ghé bờ vai !
Trương Lan Anh