(Lê Thanh My)
Em giấu trong tay chùm hoa phượng đỏ
Giảng đường xanh trong vắt tiếng em cười
Anh như thấy một khoảng trời mơ ước
Có tình em dào dạt tuổi đôi mươi
Tay nắm tay trên cánh đồng hoang dã
Những cành gai tấy xước gót chân mềm
Em nũng niu mắc đền . Anh vội vã
Gỡ giùm em những cánh cỏ may hoa
Vuông cỏ dại có bao giờ hẹn trước
Có hai người ngồi nhặt cánh hoa rơi
Anh cài hoa cho mắt nhỏ rạng ngời
Mái tóc ngắn cả đời không quên được
Anh không thích tóc em dài tha thướt
Sợ tóc thề chẳng mấy chốc phôi phai
Nhẫn cỏ may không giữ được tháng ngày
Em xinh quá ! Anh làm sao giữ được
Mùa phượng nở đã về đây mấy lượt
Có một người ngồi đếm xác hoa bay
Em xa rồi còn lại nhánh cỏ may
Anh tưởng niệm một chút tình thơ dại .