Đatkhach TAT
Em cứ nhớ vu vơ
Để hạ sang không một lời hẹn ước
Để mắt em không còn như thuở trước
Đỏ cánh phượng già bên lối anh qua
Rụng cánh hoa tàn bên những bước chân xa
Anh vội vã hay là người vội vã
Tránh cơn mưa để bàn chân hối hả
Anh ướt mất rồi...em có thấy thương không ?
Chẳng có cơn mưa nào hợp với mùa đông
Như khóc thầm ngày chia ly thấy vội
Mùa xuân ngẩn ngơ chẳng biết mình có tội
Em có trách thầm mùa hạ đến vu vơ ?
Em bảo ai rằng mùa tháng ba dạy em biết làm thơ
Nên giọt mưa cũng thấy là bối rối
Em vẽ vầng trăng nghiêng trong nền trời đen tối
Vì sao ơi ? Xin chớ khóc một lần !
Em cứ giận hờn mùa hạ đến bâng khuâng
Tiếng ve sang không một lần hẹn ước
Đoạn đường không anh in dấu bàn chân bước
Nước mắt em hay mưa hạ rơi chiều ?
Anh đếm thời gian đâu có được bao nhiêu
Nhưng sao thây bắt đầu từ lâu lắm
Kỷ niệm khô cằn vầng trăng đêm không thắm ,
Hạ qua rồi mưa vô vớ rơi thôi !!!