Home » » Mơ Thu Hà Nội !

Mơ Thu Hà Nội !

Written By kinhtehoc on Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011 | 03:07

Mơ Thu Hà Nội !

Mơ Thu Hà Nội ! "Có ai bỏ mùa thu đi xa lắm, tà áo xưa, làn tóc xưa…. Bụi thời gian chưa thể xóa mờ !"(Giấc mơ của ThụCT) Tôi tỉnh giấc, giấc mơ buồn nhẹ nhàng tan theo, hóa ra mới là nửa đêm, tôi với chiếc điện thoại trên đầu giường mở ra xem, có một tin nhắn : "...Nghe anh nói em có thể tưởng tượng ra cả bầu trời thu Hà Nội, em muốn nghe giọng anh...". Tôi khẽ mỉm cười và ngồi dậy, tin nhắn của cô bé xa Hà Nội vừa theo gia đình vào Tp.Hồ Chí Minh, buổi chiều chúng tôi vừa nói chuyện với nhau về mùa thu Hà Nội. Ngoài trời Trăng sáng quá, Trăng cuối tháng soi nghiêng qua ô cửa nhỏ chiều vào căn phòng yên ắng, gió hiu hiu mơn man qua những khóm lá ngoài thềm, bên cạnh thằng em tôi vẫn đang say ngủ, những tiếng thở đều nhẹ. Ồ, mùa thu đã đến, mùa thu đã đến thật rồi !

Có ai nói với tôi về mùa thu, chiều cuối tuần ra phố ngồi bên quán nước nhỏ ngắm cô chủ quán xinh xinh với khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh, cô gái có làn da trắng như mây chiều mùa hạ, mái tóc ngang vai thoảng một mùi thơm là lạ gió đưa, tiếng cô nói cũng trong trẻo lắm có khi xa xăm mơ hồ, không mấy khi thấy cô nói nhiều chỉ thấy cô thỉnh thoảng hay cười má hồng bẽn lẽn, nét bẽn lẽn của tuổi chớm đôi mươi...Chàng thi sĩ ngắm cô mà chạnh lòng bâng khuâng nhớ câu chuyện tình yêu năm cũ.

Có ai nói với tôi về mùa thu, sáng mai thức giấc hơi may lành lạnh qua bàn tay thơm nhỏ, chị hàng cốm với những tiếng giao mênh mang từ đầu phố xa xa, bát Phở nóng ấm lòng người khách lạ. Bên hàng xóm có cô gái mới chuyển đến xóm trọ nhà tôi sáng nào cũng dậy từ rất sớm ra ngồi tựa ngoài ban công ngắm bình minh, ngắm những tia nắng thu nhè nhẹ trong sương sớm, có hôm tôi nghe thấy cô khe khẽ hát một tình khúc thu Hà Nội, tôi tò mò muốn biết cô gái đặc biệt kia đang nghĩ gì thành ra sáng nào tôi cũng dậy sớm theo ra ngồi ở bên này, không hẹn mà thành quen nhưng đã mấy hôm mà vẫn chưa biết tên cô gái.

Có ai nói với tôi về mùa thu, những chiều về qua phố Nguyễn Du thơm mùi Hoa Sữa. Phố Nguyễn Du bây giờ không còn nhiều Hoa Sữa như xưa nhưng mỗi dịp qua đây vẫn thấy xao xuyến lắm, ngồi uống cà phê ven hồ Thiền Quang cùng vài thằng bạn hưong thơm gió thoảng đưa từ bên kia bờ sang dịu nhẹ. Những đêm thu Hà Nội rực rỡ ánh đèn, phố phường hò hẹn mầu áo mới sang thu của mấy cô thiếu nữ xốn xang, những đêm Mỹ Đình, những chiều Hồ Tây lộng gió, những cơn mưa bất chợt làm ướt nỗi nhớ thương....

Có ai nói với tôi về mùa thu, nhớ những vần thơ sang thu Xuân Diệu, những người con Hà Thành khi đi xa thì nhớ về thủ đô qua những tình khúc Phú Quang, ai đó lại thích thơ Nguyễn Phan Hách với chuyện tình Hoa Sữa dở dang hay những tuyệt phẩm thu của Đoàn Chuẩn, Văn Cao, Đặng Thế Phong. Cũng không thể quên nhắc tới tranh Bùi Xuân Phái, những tùy bút của Thạch Lam, Nguyễn Tuân, Băng Sơn, Vũ Bằng … Cùng với Hoa Sữa, cùng với hương Cốm cùng với phố phường và dư âm xưa của người Tràng An thanh lịch …Tất cả tạo nên một nét thu Hà Nội rất riêng, rất khó diễn tả. Tôi yêu Hà Nội, yêu thu Hà Nội và cũng chưa bao giờ lý giải được, đơn giả chỉ là yêu vậy thôi.

Có ai nói với tôi về mùa thu, mùa thu Hà Nội, tôi đi trên những nẻo đường lòng xốn xang với biết bao yêu thương và kỷ niệm, đi để mơ và đi để nhớ.....

Nhớ đến một người, nhớ đến mọi người !
Share this article :
 
Support : Creating Website | phuctriethoc | NGUYỄN VĂN PHÚC
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved
By Creating Website Published by KINH TẾ HỌC
Proudly powered by NGUYỄN VĂN PHÚC
NGUYỄN VĂN PHÚC : Website | Liên hệ | phuctriethoc@gmail.com
Proudly powered by Triết học kinh tế
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved