Home » » Phạm Công Thiện đã đi mất hẳn đi rồi

Phạm Công Thiện đã đi mất hẳn đi rồi

Written By kinhtehoc on Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011 | 01:08



NVTPHCM- Phạm Công Thiện sinh ngày 01.6.1941 ở Mỹ Tho nay thuộc tỉnh Tiền Giang, đã qua đời vào ngày 08.3.2011 tại thành phố Houston, Texas, Hoa Kỳ. Ông là giáo sư, nhà thơ, dịch giả, nhà nghiên cứu triết học nổi tiếng từ trước năm 1975 ở Sài Gòn; tác giả của 2 tập thơ Ngày sanh của rắn và Trên tất cả đỉnh cao là im lặng cùng nhiều công trình nghiên cứu như: Nguyễn Du- đại thi hào dân tộc, Một đêm siêu hình với Hàn Mặc Tử, Ý thức mới trong văn nghệ và triết học, Hố thẳm của tư tưởng, Ý thức bùng vỡ, Tinh tuý trong sáng của đạo lý Phật giáo,… Năm 2009, tập thơ Trên tất cả đỉnh cao là im lặng của Phạm Công Thiện được NXB Văn Hoá Sài Gòn ấn hành ở Việt Nam.
Đối với nhiều người, Phạm Công Thiện trước hết là một nhà thơ tài năng, độc đáo. Ông làm thơ không nhiều, nhưng thơ ông thấm đẫm chất thiền, triết lý nhân sinh và nhiều chiều kích vũ trụ thể hiện qua ngôn ngữ thơ bay bổng, lạ lẫm vừa giống vừa khác với những nhà thơ cùng thời với ông.
Chúng tôi xin giới thiệu đến độc giả chùm thơ của Phạm Công Thiện- một thi sĩ Việt vừa đi vào cõi vĩnh hằng. (PH)


Đi
Đã đi thì đã đi rồi
Thượng phương trùng điệp thấy gì nữa đâu
Hạ phương ngày tháng bể dâu
Sắt son tình cũ phượng cầu túy hương
Có còn gì nữa mà thương
Buổi trưa nằm ngủ thấy nường năm xưa.

Đã đi rồi đã đi chưa
Thượng phương lụa trắng đong đưa giữa trời
Đã đi mất hẳn đi rồi
Hạ phương tịch mịch trùng khơi phong kiều
Chuyển hình trên đỉnh cô liêu
Lửa bay thành ngọn hồng điều mật ngôn
Đại Huyền biến ngưỡng triêu tôn
Tiền thân Tây Tạng nhập hồn chiêm bao
Án nga nga nẵng bạch nào
Một luồng sáng rực chiếu vào trái tim

Năm nàng thiên nữ tôn nghiêm
Trùng quan ngũ sắc ứng điềm tán không
Án Đa La tịch mịch hồng
Mười phương xuất hiện những đồng sinh thiên
Bát Nhã là gái thiên tiên
Khoan thai cởi áo mây hiền trên cao
Gió lùa thơm tóc tơ đào
Thập bát Không Định tiêu dao tiếng đàn
Trời mưa chim ngủ trên ngàn
Sắt son tình cũ nước tràn sang sông

Đã đi rồi có đi không
Thượng phương trùng điệp cỏ hồng thúy hương
Đi đâu mà lại lên đường
Hạ phương còn gặp cô nường năm xưa
Đã đi rồi đã đi chưa
Sắt son triều ngưỡng tình xưa hiện về
Phượng cầu ngũ lĩnh sơn khê
Một bông hồng nở bốn bề lặng im
Năm nàng tiên đậu vào tim
Âm nhập dương khởi lim dim xuất thần

Nhập định tam muội tần thân
Trở về động cũ như lần gặp xưa
Đã đi rồi đã đi chưa
Đền thiêng triệu ngưỡng người xưa kiếp nào
Tình bay lên nóng trăng sao
Gió lùa thơm tóc cô nào năm xưa
Đã đi rồi đã đi chưa
Thương phương lụa trắng đong đưa giữa trời
Đã đi mất hẳn đi rồi
Hạ phương tịch mịch bỏ đời biệt tăm.


Ngày Sanh Của Rắn
Share this article :
 
Support : Creating Website | phuctriethoc | NGUYỄN VĂN PHÚC
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved
By Creating Website Published by KINH TẾ HỌC
Proudly powered by NGUYỄN VĂN PHÚC
NGUYỄN VĂN PHÚC : Website | Liên hệ | phuctriethoc@gmail.com
Proudly powered by Triết học kinh tế
Copyright © 2013. NGUYỄN VĂN PHÚC - All Rights Reserved