- Chuông gió (Lưu Quốc Phương):
Binh là một người lính trong quân đội, khi được nghỉ phép về quê thì Tiểu Kì – người yêu cũ của anh bồng con tới để nói với anh rằng cô vẫn còn rất yêu anh, cô lấy Đại Cẩu chỉ vì mẹ cô ép uổng và nếu anh vẫn còn yêu cô, chấp nhận cô thì cô sẽ bỏ Đại Cẩu để về ở với anh. Dấu hiệu của sự chấp nhận là chiếc chuông gió kỉ niệm của hai người, khi Binh treo nó lên cô sẽ biết mà bỏ tất cả để đến với anh, cô nói anh hãy suy nghĩ thật kĩ, cô sẽ chờ anh. Binh im lặng không có phản ứng gì cả, anh dửng dưng trở về trại với chiếc chuông gió trong ba lô. Và ngày ngày anh treo nó lên ngân nga những giai điệu thân thương, nhưng Tiểu Kì giờ đang ở xa nên nào có thấy được đâu!? Hai năm sau về quê, anh ngỡ ngàng nhận ra Tiểu Kì không còn đến tìm anh nữa, người ta nói tên Đại Cẩu đã cưới cô vợ mới và ruồng bỏ Tiểu Kì. Binh ngậm ngùi treo chuông gió lên những mong cô trở lại, anh không những treo chuông lên cửa ngõ nhà mình, mà còn ở cả nơi trái tim anh nữa. Nhưng đau xót thay, khi gặp mặt, Tiểu Kì đã mặc cảm cúi đầu lặng lẽ nuốt lệ vào trong, đứa con giờ đã biết nói thích thú với chiếc chuông gió trong tay Binh và bi bô đòi mẹ lấy cho nó…