Một chiều hè ta tiễn người đi
Xẻ nỗi buồn đọng đầy trong mắt
Hoàng hôn đi một màu tím ngắt
Lắt lay buồn ngọn gió chơi vơi…
Xẻ nỗi buồn đọng đầy trong mắt
Hoàng hôn đi một màu tím ngắt
Lắt lay buồn ngọn gió chơi vơi…
Quên làm sao một thuở người ơi!
Ta gặp người qua hai mùa đông hạ
Rồi một ngày cháy lên màu phượng đỏ
Ve kêu não nề thôi thúc khúc biệt ly
Ta gặp người qua hai mùa đông hạ
Rồi một ngày cháy lên màu phượng đỏ
Ve kêu não nề thôi thúc khúc biệt ly
Biết nói sao đây trước lúc chia ly
Khi ngọn đèn khuya hằng đêm trong sáng
Khi mảnh trăng kia khi tròn khi khuyết
Khi ta và người tan hợp, hợp tan
Khi ngọn đèn khuya hằng đêm trong sáng
Khi mảnh trăng kia khi tròn khi khuyết
Khi ta và người tan hợp, hợp tan
Và trách làm chi thay đổi của thời gian
Ta biết xa nhau để cùng vươn tới
Ta biết hy sinh đợi chờ ngày mới
Với một màu hồng ước nguyện không phai
Ta biết xa nhau để cùng vươn tới
Ta biết hy sinh đợi chờ ngày mới
Với một màu hồng ước nguyện không phai
Hoàng Vân Thiện
***
Article source: http://vietbao.vn/Van-hoa/Tho-tinh-Khoc-chia-ly/55399072/106/