.CHÙM THÁNG 7
ve than khóc giữa ngày rợp gió
hoài niệm bài sóng hát một điệu cũ mèm
thèm hơi thở em lạnh buốt mùa đông sau gáy
con chim sẻ xù lông rũ những giọt ký ức khỏi thân mình bắn tóe tung đạn lạc rồi lại im lặng bay vào vùng ảo tưởng mưa
giục ta bắt đầu mơ những tiếng hót líu ríu buồn cười thuở em và ta thơ trẻ
2.
tưởng tượng là sương đang rơi từng giọt trước hiên
dù nắng liu xiu chạy trên hàng ngói cũ rêu
thế là lạc ngay vào vùng ký ức màu nâu thẫm
và thấy ta đang trầm ngâm trước hồ gió lộng và cây lá rạt rào
một mình
3.
giờ thì nằm dài trên cỏ
úp mặt vào ngực non của lá
hít thở